Cỏ sẽ phẳng phiu chốn ấy chứ không được ngang tàng như chỗ này.
Ngày vẫn lên nhưng sắc nắng mỗi vùng mỗi khác.
Cười đấy biết có vui? khóc thế nào lại buồn!
Rẽ
Để cảm, để trải, để lớn.
Rẽ
Để thoát, để trống, để lặng
Rẽ
Để khơi đầu, để thênh thang chạy trên đường mới
…
Duyên cho nhiều lời không dám hứa, chưa dám hoàn thành.
Nợ cho gần hóa xa… cho ngày dài thành khoảnh khắc
…
Rồi sẽ nhớ mưa lắm đây
Bởi còn đó khúc khích những tiếng cười!
Nắng ơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét